TĨNH MỘNG

Nguyễn Ái Hoa


Có một vì sao xa vời,
Như hạt ngọc lấp lánh giữa trời…
Rồi vì sao đậu trên mi ướt,
Biến thành giọt lệ rơi.

Có một con chim đang mộng mơ…
Tiếng hót vút cao cho ai ngẩn ngơ.
Thời gian đưa chim đi biền biệt,
Không gian lại lạnh lùng chơ vơ.

Có một tình yêu như truyền thuyết Liêu Trai…
Chàng làm ma em theo mãi theo hoài.
“Tình Nồng” bỗng chốc thành sương khói,
Mới biết mình vừa lạc lối “thiên thai”.