Trần Thương Bá
Từng cơn mê
Anh làm thơ cho em
Quên rằng em đã chết
Anh làm thơ cho anh
Quên rằng anh đã già
Anh làm thơ cho ta
Nhưng ta vừa tử biệt !
|
Một giấc mơ tội nghiệp
Làm em buồn vu vơ
Sợ dở dang một kiếp
Em đếm ngày thoi đưa
Nói gì cho em nghe ?
Em bỏ đi không về
Kinh chiều, kinh chiều vọng
Như trong từng cơn mê
Làm sao em hiểu
Trán đã lạnh như băng
Lần này, làn hôn cuối
Rồi suốt đời ăn năn
Em đi em đi vội
Mà không kịp trối trăn
Lạnh lùng và đêm tối
Hận này đành cắn răng
|