Nguyễn Tất Nhiên
1978 ở Việt Nam |
Phu thê nếu phải nợ rồi Thì tôi đâu ngại ngỏ lời yêu em Như con chim mới tập chuyền Bâng khuâng gấm luạ thánh hiền em ra Mặt trời rực rỡ phương xa Ở đây hạnh phúc chỉ là đau thương Những đôi mắt ngó lườm lườm Những nanh vuốt thú ẩn trong dáng người Cách gì tôi nhủ khuyên tôi Sống cho ra vẻ cần đời, trang nghiêm Sống không khinh lũ thấp hèn Thế nên từ đó cơn điên xé đời Cách gì tôi nhủ khuyên tôi Sống không dữ dội, sống nguôi hận thù (Tôi duy tâm, rất nhân từ Thế nhưng thời đại suy tư đã ... tàn !) Phu thê nếu đã buộc ràng Thì xin nhẫn nhục cưu mang vợ chồng Tôi, quanh năm sống hoang đàng Cũng xin nhỏ lệ hoàn lương khóc tình ! (Biên Hoà, 05/9/78) Khùng |