Nhượng Tống
(Hoàng Phạm Trân)


Vô Đề

Dưới bức màn sương chợt nhớ em,
Bồi hồi hàng lệ gạt đương đêm.
Ḷng thề sắt đá dầu không chuyển,
Mộng cách non sông chửa dễ t́m!
Tả hận từng phen quăng ngọn bút,
Thêu sầu xin chớ mượn đường kim,
Phải chăng giờ trước song thu lạnh,
Em cũng ngồi trông bóng nguyệt ch́m.