Lê Minh Uyên
Mây vươn trên đầu núi
Âm thầm sóng vỗ ngoài biển khơi
Trăng tàn dưới mơm đá
Thoang thoáng mùi hương thơm
Mai vàng rung rinh trong gió thoảng
Nổ đùng một tiếng pháo
Tuyết rơi trắng ngoài trời
Ngọn lửa hồng rực sáng bếp lò
Người trốn tuyết co ro
Trâu đen thành trâu trắng
Thong dong trên cánh đồng vô tận
Vượt qua trời mưa giông
Trên cành cây chim hót
Trơ trụi chùm gai không c̣n lá
Trời cao đầy lửa đỏ
Rồi chúng ta vĩnh biệt
Không c̣n ǵ trên thế gian này
Ngh́n năm mộ bia nhỏ
Trên con đường xa tắp
Dấu chân Người mất giữa mùa xuân
Bước từng bước gian truân
Trời lạnh giá
Con đường đầy lá vàng khô
Lao xao ngỏ vắng mơ hồ bóng trăng
|