Thơ Xuân
Lê Minh Uyên
(phỏng theo ý thơ Yosa Buson)
XUÂN MUỘN
Cây đàn chỉu nặng trên tay
bỏ quên bụi phủ
muộn ngày chiều xuân
BƯỚM XUÂN
Có con bướm nhỏ ngủ quên
say sưa xuân mộng
đậu trên chuông chùa
BIỂN XUÂN
Xuân về trên biển bình yên
lao xao sóng vỗ
triền miên tháng ngày
ÐỒNG XUÂN
Ðồng xuân nghỉ cuốc nhìn mây
vừa còn ở đó
giờ bay mất rồi
SƯƠNG XUÂN
Sương xuân thấp thoáng thuyền trôi
không neo bến đậu
đi vào biển mơ
THƯ XUÂN
Gió xuân lất phất lạnh lùng
thư xuân không gửi
mưa phùn thổi bay
NÚI XUÂN
Hoàng hôn vàng trải cỏ mềm
con chim bị nạn
sa triền núi xuân
DU XUÂN
Du xuân trèo giốc núi cao
én bay dưới thấp
ta ngồi giữa mây
HOA XUÂN
Ðồng xuân rực rỡ hoa vây
bên kia chiều xuống
bên nầy trăng lên
CUỐI XUÂN
Cuối xuân nở muộn hoa đào
luyến lưu nhung nhớ
tuổi nào chợt qua
CHIỀU XUÂN
Chiều xuân hương ngát thoảng qua
hương vừa tan mất
tay ngà trơ vơ
MƯA XUÂN
Mưa xuân lất phất bụi bay
ngày xuân rơi muộn
chiều say ánh vàng
GIÓ XUÂN
Xuân về gió lộng trên đê
quê nhà xa tít
đường về mù khơi
NGÀY XUÂN
Ngày xuân chầm chậm dần trôi
để ngày xưa cũ
ngậm ngùi dần xa
VƯỜN XUÂN
Mưa xuân phủ nhẹ mái đầu
rơi trên chái bếp
trắng nhòa vườn xuân
|