CẬU BẾ CHIA SẺ ÁNH SÁNGLê Tấn Tài
Khi cái lạnh giá buốt của tháng Mười Hai ùa về, cũng là lúc không khí cuối năm tràn ngập sự ấm áp và lung linh sắc màu, mang đến những cảm xúc khó tả. Đó là thời điểm những con đường được trang trí rực rỡ với ánh đèn sao lấp lánh, cây thông Noel đủ hình dáng, và tiếng nhạc rộn ràng vang lên khắp nơi. Tuy nhiên, Giáng Sinh không chỉ là mùa lễ hội của vẻ hào nhoáng bề ngoài, mà còn là dịp để lắng lại, suy tư, và kết nối với những giá trị ý nghĩa nhất trong cuộc sống. Trong cái se lạnh của mùa đông, con người dễ cảm nhận được sự gần gũi đặc biệt. Những gia đình quây quần bên bàn tiệc, những lời chúc thân thương gửi gắm qua tấm thiệp hay những món quà nhỏ xinh. Với nhiều người, Giáng Sinh là lời nhắc nhở về tình yêu thương, sự tha thứ, và trân trọng những điều giản dị nhưng quý giá. Giáng Sinh năm nào cũng đến thật nhẹ nhàng, mang theo một chút háo hức, một chút xốn xang, nhớ nhung và hoài niệm. Đây là mùa của yêu thương và hy vọng, của sự an lành và hạnh phúc. Đêm Giáng Sinh thường gợi lên cảm giác ấm áp, an lành và sum vầy. Dù ngoài trời lạnh giá, nhưng bên trong mỗi ngôi nhà lại ấm cúng bởi ánh đèn lung linh và tình yêu thương. Đối với nhiều người, đêm Giáng Sinh không chỉ là khoảnh khắc nghỉ ngơi, mà còn là dịp nhìn lại một năm đã qua, tri ân những điều tốt đẹp và hướng về những hy vọng mới. Tuy nhiên, nếu Giáng Sinh mang lại sự ấm áp và hạnh phúc cho những gia đình có điều kiện quây quần, thì với những người nghèo khó, không nơi nương tựa, lại là thời khắc lạnh lẽo và cô đơn. Những ánh đèn lung linh ngoài phố có thể khiến họ cảm nhận rõ hơn sự trống vắng. Nhưng cũng chính trong những khoảnh khắc đó, lòng nhân ái và sự sẻ chia lại càng cần được lan tỏa. Một bữa ăn ấm bụng, một món quà nhỏ, hay chỉ là một lời động viên chân thành, cũng có thể mang lại chút hơi ấm cho những ai đang chịu cảnh cô đơn. Giáng Sinh là dịp để chúng ta không chỉ dành tình yêu cho gia đình, mà còn lan tỏa yêu thương đến những người kém may mắn hơn. Những lời cầu nguyện chân thành có sức mạnh gắn kết trái tim mọi người, dù họ ở bất kỳ nơi đâu. Hy vọng rằng, dù chỉ là một chút, tình yêu và sự chia sẻ của chúng ta có thể làm dịu đi nỗi khổ đau và sưởi ấm những nơi lạnh lẽo nhất. Xin được chia sẻ một câu chuyện như một món quà Giáng Sinh gửi tặng các bạn. Đêm Giáng Sinh, trong một góc phố nhỏ chìm trong giá lạnh, có một cậu bé tên Luân đang ngồi bên vỉa hè. Cậu mặc một chiếc áo khoác mỏng, đã sờn rách, với đôi tay đỏ ửng vì lạnh. Luân không có gia đình. Cậu sống bằng cách nhặt ve chai, và tối nay, dù đó là Giáng Sinh, cậu vẫn chẳng có nơi nào để đi. Luân nhìn vào những ngôi nhà sáng đèn, thấy các gia đình quây quần bên nhau, tiếng cười và ánh sáng ấm áp thoát ra từ những khung cửa sổ. Cậu ước gì mình cũng có một mái ấm như vậy, dù chỉ một lần. Trong tay Luân là một chiếc đèn lồng nhỏ. Chiếc đèn cũ kỹ này là món đồ quý giá nhất của cậu, thứ duy nhất mà mẹ cậu – trước khi qua đời – đã để lại. Chiếc đèn không sáng, nhưng cậu luôn giữ nó bên mình như một nguồn an ủi trong những đêm cô đơn. Khi Luân đang run rẩy vì lạnh, một cô bé nhỏ hơn cậu chạy đến. Cô bé khóc, tay cầm một ngọn nến đã gần tắt. "Anh ơi, nến của em sắp hết rồi. Mẹ em bảo nếu em để mất ánh sáng, bà sẽ không thể tìm thấy em giữa đêm tối." Luân nhìn ngọn nến mờ nhạt. Cậu biết rằng trong đêm lạnh giá này, một ngọn nến nhỏ có thể cứu một mạng người. Không nghĩ ngợi lâu, cậu mở chiếc đèn lồng của mình, đặt ngọn nến vào bên trong. "Giờ nó sẽ không tắt nữa," Luân nói. Cô bé mỉm cười, ôm chặt lấy cậu trước khi chạy về phía một ngôi nhà nhỏ bên kia con phố. Luân nhìn theo, lòng bỗng thấy ấm hơn, dù bàn tay cậu vẫn tê cóng. Khi tiếp tục lang thang trong con phố, Luân gặp một người đàn ông lớn tuổi ngồi co ro bên cạnh một nhà thờ. Người đàn ông run lên vì rét, ánh mắt mờ đi vì đói khát. Luân bước đến, hỏi: "Ông ơi, ông có sao không?" Người đàn ông cười yếu ớt: "Ta từng có một gia đình, nhưng giờ họ đều rời xa ta. Ta chẳng còn gì, chỉ còn đêm Giáng Sinh lạnh giá này." Luân suy nghĩ. Cậu mở chiếc đèn lồng, lấy ngọn nến đang cháy bên trong, và đưa cho người đàn ông. "Ông cầm lấy để sưởi ấm. Cháu sẽ tìm cách thắp sáng lại chiếc đèn." Người đàn ông nhận lấy ngọn nến, ánh sáng le lói phản chiếu trong đôi mắt đầy biết ơn. "Cậu bé, cháu vừa thắp lại hy vọng trong lòng ta." Luân tiếp tục đi, lòng cậu nhẹ nhõm dù đôi chân đã tê buốt. Trên đường, cậu gặp một bà cụ đang cố đẩy chiếc xe chất đầy đồ ăn và quà tặng. Chiếc xe bị mắc vào bùn, không thể di chuyển. Bà cụ thở dài, lo lắng: "Ta phải mang những món quà này đến trại trẻ mồ côi, nhưng đường tuyết thế này, không biết làm sao đây." Luân mỉm cười: "Cháu sẽ giúp bà!" Dù mệt và lạnh, cậu dồn hết sức để giúp bà đẩy chiếc xe qua đoạn đường khó khăn. Đến khi họ tới trại trẻ, bà cụ nhìn cậu, hỏi: "Cháu có muốn nhận một món quà không?" Luân lắc đầu: "Cháu không cần đâu, nhưng các bạn nhỏ trong kia thì rất cần." Bà cụ xúc động, xoa đầu cậu, nói: "Cháu chính là món quà tuyệt vời nhất." Luân trở lại góc phố của mình khi trời đã khuya. Cậu mệt mỏi và đói, nhưng lòng cậu ấm áp hơn bao giờ hết vì cậu biết mình đã giúp được người khác. Bỗng nhiên, chiếc đèn lồng trong tay cậu phát sáng rực rỡ, dù bên trong không còn ngọn nến nào. Ánh sáng từ đèn tỏa ra, bao phủ cả góc phố. Luân ngạc nhiên, nhưng cậu nghe thấy giọng nói quen thuộc của mẹ cậu. "Luân, con đã trao đi ánh sáng từ trái tim mình. Chính điều đó đã khiến chiếc đèn lồng của con tỏa sáng. Con không cô đơn đâu, vì mọi người con giúp đỡ đều mang một phần ánh sáng của con trong họ." Khi Luân ngẩng lên, cậu thấy những người cậu đã giúp – cô bé, người đàn ông già, bà cụ – đang cầm những ngọn nến sáng rực, đứng trước mặt cậu. Họ mỉm cười, và ánh sáng từ họ hòa quyện, soi sáng cả khu phố nhỏ trong đêm Giáng Sinh. Từ hôm đó, không ai còn thấy Luân lang thang trên phố nữa. Nhưng mỗi dịp Giáng Sinh, người ta vẫn kể câu chuyện về "Cậu bé chia sẻ ánh sáng," và chiếc đèn lồng kỳ diệu vẫn được đặt trong nhà thờ thị trấn, như một biểu tượng của lòng tốt và tình người. Ánh sáng lớn nhất chính là ánh sáng từ trái tim – khi bạn sẵn sàng chia sẻ và yêu thương. Cầu chúc bạn và gia đình một Giáng Sinh thật an lành và hạnh phúc! |