Hoàn cảnh


           Trang Tử bận áo vải vá , giày cột bằng dây gai ... Gặp Ngụy Vương . Ngụy Vương nói : "Tiên sinh khổ não thế ư ?" Trang Tử nói : " Nghèo chứ không khổ não . Kẻ sĩ có đạo đức , không bao giờ khổ não . Áo rách , giày hư là nghèo , chẳng phải khổ . Ðó chẳng qua là không gặp thời thế thôi . Phàm con khỉ nhảy nhót đặng thong thả là nhờ gặp được rừng cây to nhánh dài, trơn tru dẻo dai . Dầu cho nhà thiện xạ như Phùng Mông cũng không sao hạ được nó . Nếu nó rủi gặp phải cây khô , gai góc thì sự hoạt động ắt khó khăn chậm chạp . Cũng thời một con thú : cũng xương ấy , gân ấy mà sự cử động dễ khó khác nhau . Hoàn cảnh không thuận làm cho nó không tự do dùng hết kỷ năng của nó . Nay , sanh không nhằm thời, trên thì hôn ám, dưới thì loạn tặc, lại muốn không cực nhọc có đặng không ?..."