Người nô lệ và nhà triết học



Có một quốc vương và môt nguời nô lệ Ba Tư cùng ngồi trên một chiếc thuyền đi ra biển. Vì chưa đi thuyền bao giờ nên người nô lệ không hiểu những nỗi vất vả khi thuyền đi trên biển. Anh ta không ngừng rên rỉ khóc than mỗi khi gặp cơn sóng lớn gió to. Dù được mọi người an ủi nhưng anh ta không hề yên lặng khiến mọi người rất khó chịu. Một nhà triết học cùng đi trên thuyền lúc đó mới bước ra thưa với quốc vương: Nếu nhà vua đồng ý tôi xin thử một lần, dám chắc sau đó anh ta không dám rên rỉ nữa. Sau khi được quốc vương đồng ý, nhà triết học sai người quẳng người nô lệ xuống biển, để cho anh ta chìm nổi sặc sụa nước mấy lần mới nắm tóc lôi lên. Sau đó anh ta ngồi im trên thuyền không hề kêu khóc nữa.
Quốc vương ngạc nhiên hỏi nhà triêt học : Tại sao lại hiệu quả thế? Nhà triết học trả lời: Trước đây anh ta chưa biết nỗi sợ hãi ghê người khi bị chìm xuống biển, nên chưa biết được ngồi trên thuyền là quí như thế nào. Bây giờ thì anh ta đã hiểu ra. Phải trải qua hoạn nạn khó khăn, người ta mới hiểu được giá trị của sự yên vui.