Phàm Thánh đều quên

Thiền sư Quang Dũng ở Nam Tháp ban đầu tham học với thiền sư Ngưỡng Sơn. Ngưỡng Sơn hỏi rằng :”Ông đến đây để làm gì ?”
Quang Dũng đáp :” Đến để ra mắt Thiền sư”
Ngưỡng Sơn lại hỏi :” Ông thấy được thiền sư chăng ?”
Quang Dũng đáp :”Con thấy được !”
Ngưỡng Sơn lại hỏi :”Hình dáng Thiền sư giống Lừa hay Ngựa ?”
Quang Dũng đáp : “Con xem Thiền Sư cũng chẳng giống Phật “.
Ngưỡng Sơn chẳng chần chừ, lại hỏi tiếp : “Đã chẳng giống Phật, thì giống cái gì ?”
Quang Dũng cũng chẳng chịu thua, liền đáp ngay :”Nếu có chỗ giống thì đâu khác gì Lừa và Ngựa”
Ngưỡng Sơn lấy là kinh lạ, nói rằng :”Phàm Thánh đều quên, tình thế thể bày, trong hai mươi năm, không ai xuất sắc hơn ông. Điều này rất tốt, ông phải chú ý giữ gìn”.
Chẳng giống Lừa, chẳng giống Phật, như vậy cuối cùng giống cái gì? Giống chính mình. Chỉ có người nào thấy được tự tánh của chính mình, mới hay cùng hư không đồng lỗ mũi hít thở ra vào. Phàm cái gì có hình tướng, đều là hư dối . Hư không giống cái gì ? Hư không không có tướng, còn tất cả đều có tướng, chính vì hư không không có tướng mới bao trùm muôn vật.