Quê hương và tình yêu

Lê Minh Uyên



Giã từ năm ấy, người em nhỏ,
Khăn gói lên vai, cuốn bụi đường.
Ta đi phong kín lòng mong nhớ
Nhỏ chút lệ nầy, chút mến thương.

Dạo đó điêu linh tràn đất nước,
Quê hương tan tác, xiết bao tình!
Trao nhau ánh mắt - niềm ao ước
Chờ đến bao giờ hết chiến chinh.

Chiến binh trải bóng, bước mồ côi,
Tay súng - chừ đây mỏi lắm rồi!
Trận chiến hận thù - bi thảm quá!
Thây người quằn quại, máu người rơi...

Ân tình nức nở trong ly loạn,
Dẫm mòn dấu cỏ, xác người chôn.
Dừng lại thôi - vòng bay lửa đạn
Nát tan rồi, thị xã làng thôn!

Sông núi Việt còn trơ sỏi đá,
Con tim nầy ôm nỗi buồn thương.
Thôi hết, người ơi - miền đất lạ
Vòng tay cúi mặt khóc quê hương!

Nha Thành - Mùa hè đỏ lửa